BÀI VIẾT KHÁC

TRAI VIỆT

Email In PDF.

TRAI VIỆT 

 

Thời trai trẻ, một thời ước vọng

Dưới đất trời lồng lộng, ta bước đi

Đã nam nhi, nào có xá gì

Chút gian khó, việc chi phải kể 

 

Nam nhi tử tung hoành bốn bể

Vung đôi tay lấp bể dời non

Chí cỏn con, chết cũng mỏi mòn

Đã lập chí phải sắt son đạt chí 

 

Kiếp người ngắn, thói đời thường dị nghị

Mang thân trai, chuyện vặt xá gì

Chấp nhặt chi, đứng dậy mà đi

Đời đã khó, việc gì phải bỏ 

 

Cứ tiến bước, mặc tình giông gió

Cứ xông lên cho thỏa chí tang bồng

Nợ đất trời, nợ cả non sông

Trai đất Việt phải sắt đồng vững dạ 

 

Nợ phải trả, ghi lòng tạc dạ

Nguyện với lòng chấp cả phong ba

Thắp niềm tin, chiếu rọi sơn hà

Thỏa bước tiến khi thân là TRAI VIỆT.

 

                                       võ thanh khâm

 

 

 

TRƯỚC GƯƠNG SOI LẠI

Email In PDF.

 

TRƯỚC GƯƠNG SOI LẠI

 

 

 

Kể không biết bao nhiêu chiến

Vì non sông không nghĩ bản thân

Họ vì ai trong cuộc chiến thánh thần

Vì dân tộc hay bản thân. Xin hỏi?

 

Thời máu lửa dẫu không tươi rói

Ba mấy năm, ai nói quá lâu?

Thế mà nay, nhìn lại thấy bạc đầu

Giờ tự hỏi, bạn tôi đâu? Lặng lẽ!

 

Các anh mất khi tuổi đời quá trẻ

Vì nghĩa nhân, vì đất mẹ mà thôi

Vì tự do, vì quyền lợi giống nòi

Vì chính nghĩa… anh , tôi nên tự nhắc!

 

Đến hôm nay, ta vẫn còn sống thật

Giữa cuộc đời tất bật đua chen

Ai vì ai, khi tối lửa tắt đèn?

Ai cao thượng, chẳng bon chen tranh đoạt?

 

Sao nhan nhãn, mấy loài sâu mọt

Lấy quyền uy, tước đoạt của công

Hạch hẹ người, tỏ chú, vẻ ông

Phụ nghĩa tình, kẻ trông người đợi!

 

Thôi, đông tận, xuân rồi cũng tới

 Bởi dân yêu chính nghĩa ngàn đời

Nhờ thời gian, đục gạn trong khơi

Đạo đức sống muôn đời bất diệt

 

Dạy con cháu thanh cao, liêm khiết

Biết công tư phân biệt rõ ràng

Biết vĩnh hằng theo vô tận thời gian

Là hy sinh và sẵn sàng phục vụ

 

Biết tránh thói làm cha, làm chú

Biết hướng lòng cao cả đến thiên thu

 Biết yêu thương tránh việc hận thù

 Biết sẽ chết cho dù ta đang sống.

 

                               võ thanh khâm

 

 

 

 

 

NHÂN VỊ

Email In PDF.

NHÂN VỊ 

 

Hỏi xem nhân vị là gì ?

Nói sao cho rõ, phòng khi hiểu lầm

Trách nhiệm, tự chủ bản thân

Hai điều cốt lõi, ta cần biết ngay 

 

Tại sao có hai điều này?

Là do xã hội đổi thay, tiến dần!

Bàn về tự chủ bản thân

Có mấy điều thảy, ta cần xét ngay:

 

Lương tâm nhận biết đúng sai

Ý thức tự giác không ngoài nội tâm

Lý trí điều khiển mọi phần

Cá nhân tự trọng, không cần ai khen 

 

Luật thứ nhứt khi đã quen

Cá nhân trách nhiệm, bàn liền kẻo quên

Khi đã rõ giá trị mình

Cá nhân tự liệu, niềm tin vững vàng 

 

Đảm nhiều việc dọc, việc ngang

Đôi khi nó chỉ thuộc đoàn thể thôi

Một khi công việc xong rồi

Không được thỏa mãn học đòi tự kiêu 

 

Chí tu luyện phải gắng nhiều

Biết yêu người khác như yêu chính mình

Chân phẩm giá sẽ định hình

Nhân cách cao, phổ văn minh loài người 

 

Cá nhân tôn trọng đất trời…

Cơ bản là vậy, mấy lời lược qua

 

                 võ thanh khâm

 

 

CÔNG LÝ, BÌNH ĐẲNG, CÔNG BẰNG

Email In PDF.

CÔNG LÝ, BÌNH ĐẲNG, CÔNG BẰNG 

 

Hỏi xem công lý là gì

Thứ hai, bình đẳng khác chi công bằng?

Về công lý, xin thưa rằng

Cán cân ở thế thăng bằng tượng trưng 

 

Cái riêng của mỗi cá nhân

Trả về người đó không cần nghĩ suy

Tự do, nhưng phải khắc ghi

Tiến về giới hạn không vi phạm người 

 

Nghĩa là giữa bạn và tôi

Lớp dầu, lớp nước mỗi người mỗi bên

Kẻ vi phạm phải bù đền

Một cân một mực, không bênh phía nào! 

 

Bình đẳng giải thích ra sao?

Loài người đồng nhất như nhau, dẫu là

Có khác tiếng nói, màu da

Nhưng đồng bản thể, chúng ta đẳng bình! 

 

Nói sao hai chữ công bằng?

Đồng hóa công lý và bình đẳng thôi

Công bằng như thể gộp đôi

Xin thưa là vậy, không thôi hiểu nhầm!

 

                             võ thanh khâm

 

 

CÚI XUỐNG

Email In PDF.

 

CÚI XUỐNG

 

Cúi xuống, xét tận đáy lòng

Cuộc đời tính sổ, ta xong được gì ?

Cúi xuống xét lại những khi

Ta làm, ta tính việc gì đã xong?

 

Cúi xuống nghĩ về hư không

Xét xem ta đã thật lòng hay chưa?

Cúi xuống mà nguyện sớm trưa

Cầu bình an, xin được thừa hồng ân

 

Cúi xuống mà hỏi bản thân

Đến giờ, ta đã bao lần cho đi?

Cúi xuống xét lại những khi

Lúc ta nóng giận việc gì đã nên?

 

Cúi xuống gác hết sang bên

Bi quan, sầu muộn... Tiến lên hàng ngày

Cúi xuống quyết chí từ nay

Một lòng hướng thượng hàng ngày tỉnh tâm

 

Cúi xuống để biết ăn năn

Lỗi, ta xin lỗi, âm thầm thứ tha

Cúi xuống nghĩ cho người ta

Việc gì cũng phải xem qua phần người

 

Cúi xuống mà gẫm cuộc đời

Trăm năm đi, giữa đất trời còn ta?

 

                             võ thanh khâm

 

 

TỰ CHỦ

Email In PDF.

TỰ CHỦ

 

Tự chủ tư tưởng đời ta

Vui buồn, yêu ghét tỏ ra làm gì?

Hồ hởi quá mức mà chi?

Vênh tai, vểnh mép có gì là hay?

 

 Đa ngôn, tối kị điều này

Tự ti mặc cảm dẹp ngay tức thì

Thích tâm sự, để mà chi?

Đùng đùng nổi nóng, chẳng gì mà hay!

 

Kỳ thị, phải bỏ điều này

Hơn thua, ghen tị  có ai được gì?

Dông dài, còn phải nói chi

Ú a ú ớ có gì đáng khen ?

 

 Giữa lầy thì nhớ có sen

Thanh cao, hướng thiện, thói quen giúp mình!

Nhưng chuyện phải nói. Làm thinh!

Là kém bản lĩnh, linh tinh xề xòa 

 

Chuyện của mình lại không lo

Giỏi chuyện hàng xóm, để cho người cười

Làm một mà dám nói mười

Lẽ nào thiên hạ không cười không chê?

 

  Xảo gian, nói đến là mê

Người mà như vậy, khó bề kết thân

Nói năng hống hách, bất cần

Không dám nhìn thẳng, mấy phần đáng tin? 

 

Cuộc đời chỉ biết có mình

Đúng là con nít, sự sinh dài dài!

Thực dụng quá, nói biết ngay

Khó mà quảng đại, tối ngày áo cơm 

 

 Ngày tính lợi, đêm tính hơn

Xét ra thì cũng thằng Bờm thích xôi

Không cương trực, thiếu rạch ròi

Hỏi lương tri có thiệt thòi hay không?

 

                võ thanh khâm

 

 

 

 

SÀI GÒN

Email In PDF.

SÀI GÒN

 

Không dây buộc được mới tài

Không bia, chẳng rượu vẫn say Sài Gòn

Bến Nhà Rồng nhớ sắt son

Người đi vì nước mãi còn chói chang

 

Chợ Bến Thành những lúc sang

Người mua bán, khách tham quan tứ bề

Nhà Hát Thành Phố có về?

Bạch Đằng bến đợi, gần kề một bên .

 

Bưu Điện Thành Phố vòng lên

Tháng ngày đi lại trông bền đẹp ra

Nhà Thờ Đức Bà nhìn qua

Đó đây thành phố nói ra biết liền

 

 

 

 

Dinh Thống Nhất nào phải riêng

Ghé qua thăm lại để liền hiểu nhau

Sài Gòn giang nối năm châu

Thương thuyền tấp nập, bến tàu ầm vang

 

 Dưới sông tàu đậu hàng hàng

Dập dìu xe cộ rền vang trên bờ

Cảng Sài Gòn tận chân trời

Rầm rầm xếp dỡ không giờ nào ngưng

 

 

 

 

 Các khu công nghiệp đã từng?

Người người xe cộ nghịt chưn kín đường

Đi qua Tân Thuận còn thương

Linh Trung về lại, dạ vương Tân Bình…

 

 

 

 

Tân Sơn Nhất vẫy hành tinh

Tiễn đưa, đón rước linh đình như xuân

Nam Sài Gòn Phú Mỹ Hưng

Phố xanh nhà đẹp biết chừng là đâu

 

 

 

Thanh Đa có tự thuở nào

Lung linh bóng nước, xuyến xao lòng người

Tao Đàn hoa cỏ xanh tươi

Từng cây cổ thụ rợp trời bóng che 

 

Bước ngang qua đất Thị Nghè

Ghé vào Sở Thú cây che ngút ngàn

Muôn thú đâu giữa rừng hoang

Sài Gòn vẫn có, để ngàn khách xem

 

 

 

 Đại lộ Nguyễn Huệ lên đèn

Lung linh mờ ảo nghe quen lạ kỳ

Vĩnh Nghiêm tự, ghé đôi khi

Trần gian, như gửi người đi kẻ về 

 

Đầm Sen hết đỗi say mê

Khách muôn phương đến thỏa bề rong chơi

Chợ Bình Tây, nượp nượp người

Bán mua, trao đổi nói cười rộn vang

 

 

 

Bình Đông bến, bắc cầu ngang

Xuồng ghe ăm ắp, đẩy hàng xuống lên

An Đông, Bà Chiểu chạy lên

Củ Chi, Thủ Đức về bên Nhà Bè 

 

Phố phường tấp nập người xe

Tinh mơ, tối đến sang khuya hãy còn

Sài Gòn đất son nước Việt

Giang tay mời nhân kiệt muôn phương 

 

 

 

Năm châu bốn bể rộng đường

Sài Gòn đất Việt kinh, thương dễ dàng

Nhật báo, văn giáo lại càng

Nâng cao về chất, mở mang không ngừng 

 

Báo chí đa dạng muôn phần

Thanh Niên, Tuổi Trẻ, Nhân Dân, Sài Gòn

Thời Trang, Phụ Nữ, Công An

Thể Thao, Văn Hóa, Diễn Đàn Doanh Nhân…

 

 

 

 Giáo dục cũng tiếng xa gần

Các trường đại học rõ phần tiếng tăm

Tự Nhiên, Kinh Tế, Nông Lâm

Nhân Văn, Y Dược đâu cần xướng danh 

 

Bách Khoa tiếng tận mây xanh

Các trường dân lập đất lành kém chi…

Du lịch vẫn khách nhất nhì

Suối Tiên, Bình Quới, Củ Chi, Cần Giờ…

 

 

 

Địa danh đây đó khắp nơi

Trong ngoài nước Việt xin mời ghé chân

Bảo tàng đây đó gần gần

Những khi rãnh rỗi dừng chân ngại gì 

 

Bảo tàng Mỹ Thuật nhớ ghi

Đường Phó Đức Chính, qua thì nhớ thăm

Hồ Chí Minh, biết là gần

65 Lý Tự Trọng, cần hỏi ai

 

 

 

 Ở đường Lê Duẩn số 2

Chiến dịch Hồ Chí Minh đây bảo tàng

Bảo tàng Lịch Sử Việt Nam

Đường Phạm Bỉnh Khiêm, lối hàng số hai…

 

Nhạc Viện Thành Phố nghe hoài

Thư Viện Thành Phố gần ngay, nhắc lòng 

Thể thao văn nghệ vun trồng

Tưng bừng ca hát Trống Đồng, Lan Anh

 

 

 

126 đã thành danh

Hòa Bình cách đó, thưa rành không xa

 Phú Nhuận diễn kịch đờn ca

Truyền Hình Thành Phố khá là có duyên…

 

 

 

Điền kinh thi đấu liền liền

Các nhà thi đấu liên miên rộn ràng 

Mấy sân vận động ầm vang

Trên cờ kèn trống, dưới chàng so chân

 

 

 

Quán ăn uống khắp xa gần

Nhà hàng, khách sạn thêm phần lệ hoa

 Gặp nhau thả sức chuyện trò

Tin xa gần cũng hỏi cho tỏ tường

 

 

 

Yêu đào dung dẻ khắp đường

Dẫu không quen biết, vấn vương ít nhiều 

Điểm tô thành phố mỹ miều

Vương lòng viễn khách những chiều phong sương

 

 

Sài Gòn thương quá là thương

Nhớ từng góc phố, con đường thân quen 

Lạ lòng, sao dạ quen quen

Sài Gòn những lúc ánh đèn rực lên… 

 

                         võ thanh khâm

 

 

 

 

 

 

 

 

 

TỰ NHẮC

Email In PDF.

VỚI CUỘC SỐNG THƯỜNG NGÀY

 

Cứ rằng dỡ dỡ ương ương

Thật lòng, ta khó có đường tiến lên!

Nếu làm việc kiểu ốc sên

Một đời, ta sẽ làm nên được gì?

 

Hoa tàn, hoa nở mấy khi?

Cơ hội không nắm tức thì trôi qua

Xem người rồi xét lại ta

Oán trời, trách đất để mà làm chi?

 

 Nhân sinh bỉ thử nhất thì

Giàu sang đôi lúc cũng khi đói nghèo

Muốn gặt thì phải có gieo

Gieo lòng tiến thủ, gắng trèo vượt lên

 

 Nhắc lòng  ý thức tiến lên

Lấy tâm phục vụ để bền vững lâu

Học theo người dám dẫn đầu

Làm nhiều nói ít ngỏ hầu vượt xa

 

 Cuộc đời này, phải nhắc ta

Cần khiêm tốn, đừng tỏ ra hơn người!

Gặp người khó, chớ chê cười

Giúp người già cả, những người neo đơn 

 

 Thấy người hoạn nạn, thi ơn

Tự lòng, tự nguyện, thiệt hơn tính gì!

Lại thêm mấy chuyện, ta ghi

Đạo đời phải giữ dẫu khi có tiền 

 

Bài bạc, cá độ… dẹp liền

Từng ngày xét lại, phải liền nhắc ta!

Bại-thành ở tâm mà ra

Tiến: Hưng! Dừng: Bại! Đó là tự nhiên.

 

                           võ thanh khâm

 

 

 

Cảm HUỲNH VĂN NGHỆ

Email In PDF.

 Cảm Huỳnh Văn Nghệ 

 

Cho dù mũi đạn lằn tên

Làm trai quyết chí xông lên can trường 

Tấc lòng xin gửi cố hương

Thăng Long lòng nhớ dạ thương Lạc Hồng

 

Ngựa hí vang chiều hồng đạn lạc

Cố ghìm cương không lạc ý thơ. 

Dạ mong cố quốc bời bời

Thăng Long ta gọi, nam trời nhạn xa...

 

                              võ thanh khâm

 

LÊ LỢI

Email In PDF.

LÊ LỢI

 

Khi nhà Minh lấy nước ta

Muôn dân khổ nhục gần xa khốn cùng

Thật may, có đấng anh hùng

Đã thề diệt giặc, không chung một trời

 

Người mộ dân chúng khắp nơi

Gian nguy cả chục năm trời chiến chinh

Ra tay đánh đuổi nhà Minh

Sau thù bạc vía hồn kinh chạy dài

 

Vua ta Lê Lợi vĩ tài

Người quê Thanh Hóa, ngày nay nước nhà

Thọ Xuân là huyện, nhớ ra

Xuân Lan tên xã, làng là Lam Sơn

 

Vài câu thưa rõ nguồn cơn

Mong sao cùng biết rõ hơn về ngài

Riêng về gia tộc, thế này

Ông bà trước vẫn cấy cày, làm nông

 

Tới Lê Lợi, nhớ rằng ông

Giúp người nghèo khó hết lòng trước sau

Gia đình Lê Lợi rất giàu

Nhà nhiều tôi tớ, lúc sau cả ngàn

 

Lê Lợi khảng khái hiên ngang

Người chí khí, tánh rõ ràng phân minh

Cho nên quan lại nhà Minh

Dỗ ông, nên phục triều đình làm quan

 

Tự lòng Lê Lợi không màng

Chỉ lo khôi phục giang sang nước nhà

Ông mộ hào kiệt gần xa

Quyết tâm lấy lại sơn hà trời nam

 

 

Bính Thân năm ấy bước sang

Mười tám nghĩa sĩ hiên ngang tựu tề

Tại Lũng Nhai họ ăn thề

Quyết tâm trừ giặc, không nề gian nguy

 

 

Rồi xuân Mậu Tuất (1418) đến thì

Nghĩa quân ta đã phất kì khởi binh

Đoàn khởi nghĩa đối nhà Minh

Lúc này Lê Lợi xưng Bình Định Vương.

 

 

Ngài cho truyền hịch bốn phương

Kể ra muôn tội của phường ngoại xâm

Việc này tạo được tiếng tăm

Bởi vì hợp lẽ công bằng xưa nay

 

                                                 Nhưng quân ít, dẫu tướng tài 

Khó khăn vô kể những ngày đầu tiên!

Nên Vương thua mấy trận liền

Về Chí Linh, núi ấy riêng ba lần

 


 Bao phen sợi tóc ngàn cân

May nhờ hồng phúc của phần nước ta

Thống binh, Lê Lợi về qua

Nghệ An đất ấy, nhớ là từ đây

 

 

Lòng người đã thuận theo ngài

Sau tiến ra Bắc ra tay diệt thù

Sơn hà ngài lại gồm thu

Rồi khi tất cả giặc thù rút đi

 

 

Lê Lợi lên ngôi trị vì

Lập triều Lê, sử Việt ghi rõ ràng

Trước, xin tóm lược ít hàng

Còn đây lịch sử chảy tràn xưa nay:

 

 

Nhớ rằng Lê Lợi lúc ngài

Phất cờ khởi nghĩa, giặc hay tin này

Xua binh, chúng quyết dẹp ngay

Quan Minh tướng ấy, là tay Mã Kỳ

 

 

Kiểm binh điểm mã đùng ì

Từ Tây Đô chúng kéo đi đằng đằng

Bên Vương lúc đó nhớ rằng

Ngài về Lạc Thủy, bố quân khắp vùng

 

 

Phục binh, đợi lũ cuồng hung

Không lâu, bọn giặc hổ hùng tới đây

Rồi theo như kế đã bày

 Ta vờ thua, bỏ chạy ngay, thế là

 

 

 Mã Kỳ truy kíp quân ta

Đợi cho lũ giặc xa vào trận giăng

Phục binh ta xuất bất thần

Giặc mười thì đã mấy phần chết đi

 

 

Bấy giờ quân tướng Mã Kỳ

Nhằm trời nhằm đất hục hì tháo thân

Tỉnh người, chúng kéo thêm quân

Kể ra đông gấp mấy lần trước đây

 

 

Đánh Vương ta bại trận này

Ba quân buộc phải chạy ngay tức thì

Vợ con Vương, sử có ghi

Tất cả đều bị Mã Kỳ bắt ngay

 

 

Riêng Vương lúc đó nhớ ngài

Về Chí Linh, đóng ở đây lần đầu

Thế rồi đúng một năm sau

Vương xuất binh, đánh quân Tàu lần hai

 

 

Nhằm đồn Nga Lạc, ngài vây

Nga Lạc thuộc Thanh Hóa này nước ta

Dẫn đầu quân tướng xông pha

Hạ đi Minh tướng, tên là Nguyễn Sao

 

 

Nhưng mà sau đó người Tàu

Cho binh chi viện ào ào phản công

Vương liệu thế biết không xong

Chí Linh về lại, buộc lòng lần hai!

 

 

Chí Linh ngày tháng khó thay

Quân Minh bốn mặt, bủa vây trùng trùng

Cạn lương, nguy cấp khôn cùng

Vương liền họp lại ba quân hỏi rằng

 

 

“Liệu có ai dám xả thân

Liều mình cứu chúa một lần hay không ?

Ngày xưa thì nhớ có ông

Kỷ Tín cứu Hán Vương không tiếc mình”

 

 

Lê Lai nghe vậy liền xin

Cải trang ngay để cứu Bình Định Vương

Lê Lai xin mặc áo Vương

Cưỡi voi, vung giáo thẳng đường đánh ra

 

 

Quân Minh, bọn chúng tưởng là

Bình Định Vương đánh tháo ra mở đường

Chúng bủa vây để bắt "Vương"

Lê Lai giữa chốn cương trường thẳng xông

 

 

Tử quân ta cũng một lòng

Cùng Lê Lai đánh, nhưng không còn đường

Hơi tàn kiệt giữa chiến trường

Chúng giết ông, mà ngỡ Vương chết rồi

 

 

Cho nên bọn chúng mới thôi

Cho kiểm binh mã xong rồi rút đi

Còn Vương, ngay lúc đó thì

Nhờ Lê Lai, đã thoát đi, nhớ ngài

 

 

Lư Sơn về lại tại đây

Thuộc vùng Thanh Hóa, ngày nay nước nhà

Ngài cho người gấp đi qua

Nước Ai Lao, mong hổ ta dựng gầy

 

 

 Đồng thời lo mộ anh tài

Kiên tâm khôi phục, đợi ngày xuất binh.

Còn bên kia, phía quân Minh

Vô cùng lo lắng tình hình nước ta

 

 

Chỉ riêng năm đó, nhớ là

Nghệ An thì có quan là Phan Liêu

Đứng lên làm phản Minh triều

Ở Thủy Đường, Lê Ngã điều động quân

 

 Tiến đánh quân Minh bất thần

Thêm Nguyễn Đặc, loạn bên phần Khoái Châu

Ở Hạ Hồng, hai người sau

Trước Trịnh Công Chứng, rồi sau Lê Hành

 

 Hoàng Giang đất ấy, rành rành

Đa Cấu, Trần Nhuế, thân hành đánh Minh

Trời Nam khắp chốn biến binh

Tình hình rất lợi cho Bình Định Vương

 

 Ở Thanh Hóa, ngài vẫn luôn

Chiêu binh mãi mã bốn phương âm thầm

Năm Canh Tí (1420) ngài đem quân

Về làng Thôi, rồi định nhân lúc này

 

 Đánh Tây Đô sẵn dịp đây

Nhưng chưa kịp đánh, lúc này tướng Minh

Lý Bân, hắn biết được tin

Đem quân, lại quyết hạ Bình Định Vương

 

 Tướng này hùng hổ lên đường

Ngựa, người, đao kiếm một phương ầm ầm

Bên đây Vương cũng bố quân

Tại Thi Lang, đợi Lý Bân so tài

 

 Lý Bân đến, lọt trận vây

Quân ta bốn mặt ra tay thần sầu

Bao nhiêu quân giặc rớt đầu

Thu quân, bọn chúng hè nhau chạy dài

 

 Vương ta đại thắng trận này

Khao quân rồi lại chia hai, kéo về

Bên đồn Ba Lậm, một bề

Chủ quân, ngài đã kéo về Lỗi Giang

 

 Quân Minh lúc đó chạy sang

Cánh bên Nga Lạc, cánh đàng Quan Du

Lúc này chúng mất thế ưu

Phải thu quân lại, lo trù phòng ta

 

 Thứ nữa, bọn chúng tính là

Giữ Tây Đô lại, phòng ta tiến về 

                                                                                       Nguyễn Trãi

Bên Vương giữa lúc bộn bề

Rất may, Nguyễn Trãi theo về từ đây.

 

Gặp Vương, Nguyễn Trãi dâng ngay

Bình Ngô sách ấy cho ngài xem qua

Vương xem sách ấy xong là

Giữ ngay Nguyễn Trãi để mà tham mưu

 

 Về Nguyễn Trãi, sử có lưu

Ông mang ý chí báo thù cho cha

Cha ông, trước đó nhớ là

Bị quân Minh bắt rồi đà giải đi

 

 Cha Nguyễn Trãi, sử có ghi

Họ ông là Nguyễn, tên là Phi Khanh

Thời nhà Hồ trị, nhớ rành

Ông đỗ tiến sĩ, công khanh dưới triều

 

 Góp công giúp nước rất nhiều

Rồi nước ta bị Minh triều cướp đi

Nguyễn Phi Khanh, lúc đó thì

Bị quân Minh bắt, giải đi. Nhớ rằng

 

 Lúc mà tới đất Kim Lăng

Sử ghi, Nguyễn Trãi theo chân khóc hoài

Tới Nam Quan ải nơi này

Nguyễn Trãi quyết chẳng chịu quay về nhà

 

 Phi Khanh thấy vậy, bảo là

Con theo cha khóc để mà làm chi?

Giờ con hãy trở về đi

Lo rửa nhục nước, sau thì cho cha

 

 Nguyễn Trãi từ đó nhớ là

Ông luôn ghi nhớ lời cha đêm ngày!

Riêng  quê Nguyễn Trãi là đây:

Ngọc Ổi, Thượng Phúc, Hà Tây nước nhà

 

 Ngày nay đã đổi lại là

  Nhị Khê, Thường Tín đất là Hà Tây

 Tạm dừng Nguyễn Trãi tại đây

Xem Vương ta khoảng thời này ra sao

 

Hết năm Canh Tí qua mau(1420)

Đến năm Tân Sửu quãng vào cuối năm(1421)

Tướng Minh lúc đó soạn quân

Tướng này tên Trí họ Trần cho hay

 

Quyết đánh Ba Lậm đồn này

Trần Trí cho lính đi ngay qua Lào

Rồi hè lại bắt tay nhau

Phối quân hai mặt tiến vào đánh ta

 

Vương nghe sơ báo, thế là

Họp ba quân lại, bàn qua tình hình

Cuối cùng Vương nói tự tin

Bên kia cho dẫu giặc Minh đông người

 

Nhưng đường xa mới tới nơi

Chúng ắt mệt mỏi, ta thời đánh ngay

Tất là phá được trận này

Xong ta chuẩn bị bố ngay sẵn sàng

 

Tới đây, sử lược thêm rằng

Là Vương không biết được quân nước Lào

Đã cùng Minh bắt tay nhau

Giờ xem diễn biến thế nào xảy ra

 

Trần Trí kéo tới đánh ta

Hẹn quân Lào trước, xông qua hợp về

Lúc đến Minh chỉ một bề

Vương ra lệnh lúc đêm về đánh ngay

 

Quân ta đêm ấy theo ngài

Xông cướp trại giặc ra tay tốc thần

Trừ đi chúng cả ngàn quân

Lúc này tướng Trí họ Trần giận run!

 

Hôm sau hắn lệnh đùng đùng

Dốc toàn quân lực thư hùng một phen

Bên đây Vương cũng đã bèn

Bố quân mai phục sẵn ven bên đường

 

Trí kia giận quá khinh thường

Đốc quân thẳng tiến giáo gươm đằng đằng

Đợi cho Trí lọt vào đăng

Nhất tề ta tấn băng băng cực cùng

 

Trần Trí hết giận lại run!

Thu quân lập tức hè cùng chạy ngay

Còn quân Lào, nhớ lúc này

Sử rằng đang đánh, lạ thay người Lào

 

Xưng là binh viện đến mau

Vương không hay biết người Lào dối ta

Nên ngài cho họ kéo qua

Nửa đêm hôm ấy chúng đà ra tay

 

Tướng ta Lê Thạch vị này

Bị trúng tên, ông chết ngay trận tiền

Quân ta đồng loạt xung thiên

Đánh quân Lào, chúng phải liền tẩu đi

 

                                         Về Chí Linh Lần Thứ Ba

 

Nhâm Dần đến, sử có ghi

Vương từ Ba Lậm sau thì kéo qua

Đánh quân Minh ở Quan Gia

Quân Minh cùng với Lào đà phản công

 

Hợp quân của chúng quá đông

Vương không đánh nổi buộc lòng lui ngay

Ngài về Khôi Sách tại đây

Giặc kia thừa thế bủa vây Vương liền

 

Bấy giờ tả hữu hậu tiền

Trùng trùng muôn giặc, tấn công liên hồi

Tình hình nguy cấp đến nơi

Vương họp quân, nói mấy lời dưới đây

 

“Giờ thì bốn mặt địch vây

Phải liều sống chết phen này đánh ra

Không thì chết cả bên ta”

Nói xong, tất cả xông ra mở đường

 

Địch bị đánh dạt một phương

Ba quân đã mở được đường thoát ra

Sau đó, tất cả chạy qua

Chí Linh núi ấy- lần ba thuở này!

 

Núi Chí Linh hai tháng dài

Ta cạn lương thực, lúc này ngựa voi

Bị làm thịt cả, thế rồi

Ba quân đều muốn nghỉ ngơi, họ đà

 

Xin Vương dụng kế tạm hòa

Vương bất đắc dĩ, ngài đà phải sai

Lê Trăn, thay mặt cho ngài

Sang bên kia thuyết để hai bên hòa

 

Bên Minh, chúng cũng nghĩ là

Mấy năm phải cảnh can qua khắp trời

Nếu hòa cũng được thảnh thơi

Thế là bọn chúng nhận lời của Vương.

 

Sau đó ta, giặc hai phương

Mỗi bên đều rẽ một đường kéo đi

Vương về Lam Sơn một thì

Bên kia, Trần Trí đôi khi cũng đà

 

Cho Vương lương thực với là

Ngựa trâu, cá mắm để mà kết thân

Vương nhận nhưng cũng nhiều lần

Đưa vàng bạc, bảo Lê Trăn tạ dùm

 

Được ít lâu, phía địch quân

Chúng cho bắt giữ Lê Trăn bởi vì

Bọn chúng có sự hồ nghi

Rằng Vương dối chúng sau khi giảng hòa

 

Vương ta lúc đó cũng đà

Tuyệt giao với chúng rồi qua đất này

Lư Sơn, ngài đóng lại đây 

Hết năm Quý Mão tháng ngày cũng qua

 

 Giáp Thìn vừa đến Vương đà

Hội ba quân lại xét qua tình hình

Xem nên tiến hoặc thoái binh

Bấy giờ Lê Chích tự tin nói rằng

 

Nghệ An hiểm yếu mươi phần

Người đông đất rộng nên đưa quân vào

Đánh Trà Long trước, rồi sau

Đem quân quyết đánh vào thành Nghệ An

 

Được Nghệ An ta sẵn sàng

Đốc quân đánh ngược chiếm toàn Đông Đô

Xem ra dựng được cơ đồ

Coi như thiên hạ cơ hồ trị yên

 

Vương theo lời Chích đã khuyên

Đem quân tất cả về liền Nghệ An

Tới Nghệ An thì nhớ rằng

Quân ta tiến đánh Ba Căng đồn này

 

Trong thành tướng giặc là tay

Lương Nhữ Hốt bỏ chạy dài thoát thân

Khi Vương hạ được Ba Căng

Thì ngài lại dẫn ba quân đánh vào

 

Trà Long định lấy được mau

Nhưng đến Bồ Liệp, Quì Châu nhớ là

Đại quân Minh chặn đánh ta

Với Trần Trí, Phương Chính là tướng Minh

 

Vương ta lập tức bố binh

Vẫn dùng kế cũ, quân Minh lọt vào!

Ầm ầm phải trái trước sau

Ra tay đồng loạt khác nào cuồng phong

 

Quân Minh thây chất đầy đồng

Trần Trung tướng giặc đi không có về

Chúng thua tan tác ê chề

Hơn trăm con ngựa cũng về tay ta

 

Giặc kia bỏ chạy thế là

Vương đem quân đánh đất Trà Long ngay

Nhớ quan tri phủ thành này

Cầm Bành cũng đã bó tay ra hàng

 

Uy danh Vương lại dội vang

Quân ta càng đánh thế càng thêm hăng

Còn bên giặc cũng nhớ rằng

Lũ này cũng rất kiêu căng ngang tàng

 

Nhiều lần quân nát thế tan

Nhưng chúng không dám báo sang Minh triều

Thế rồi mọi việc đổi nhiều

Là khi Trần Hiệp được điều sang thay

 

Trần Hiệp khi biết khi hay

Danh Vương lừng lẫy bên đây nam trời

Trà Long châu ấy bấy giờ

Vương đã chiếm lấy thế thời lừng vang

 

Kinh hồn Trần Hiệp vội vàng

Viết ngay tờ sớ đưa sang Minh triều

Vua Minh nghe được, thiếu điều

Điên khùng nổi giận giữa triều một khi

 

Truyền ngay chiếu chỉ phát đi

Lệnh ngay Trí, Chính tức thì về cung

Thấy chúng, ông quở đùng đùng

Rồi lệnh cho chúng phải cùng đem quân

 

Đánh Vương để chuộc lỗi lầm

Cả hai sợ hãi, chúng tuân lệnh liền

Thế rồi ngày lại tới đêm

Chúng kéo thủy bộ quyết tìm đánh Vương

 

Lúc đó Vương dưới Nam Phương

Ngài cho chuẩn bị quân lương sẵn sàng

Khi nghe Trí, Chính lại sang

Ngài sai Đinh Liệt soạn ngàn quân ngay

 

Về Đỗ Gia đóng tại đây

Quyết lòng phải chặn đánh ngay kẻ thù

Vương ta lên đất thượng du

Bên Lam Giang, đất Khả Lưu cũng đà

 

Bố binh chờ giặc kéo qua

Ta xem diễn biến tiếp ra thế nào

Sử rằng sau đó quân Tàu

Cùng theo Trí, Chính ào ào tấn qua

 

Quyết tìm diệt cả quân ta

Được tin Vương ở đất là Khả Lưu

Chúng băng lên mạn thượng du

Đóng chật cả đất Khả Lưu nửa vùng

 

Vương ta lập tức sai quân

Kéo cờ, đánh trống đùng đùng ra oai

Đêm đến thì nhớ là ngài

Cho người đốt lửa giả bày nghi binh

 

Xong rồi ngài lại thân chinh

Sang sông chỉ đạo bố binh sẵn sàng

Sáng hôm sau, địch tiến sang

Tới Nam Ngạn sông Lam Giang, thế là

 

Chúng lọt trận địa của ta

Thình lình bốn mặt tiếng la dậy trời

Ta cuồng tấn, địch tả tơi

Tướng Hoàng Thành bị chém rơi mất đầu

 

Chu Kiệt bị bắt ngay sau

Quân Minh khiếp đảm giẫm nhau nghịt ngùng

Trần Trí phen nữa hãi hùng

Về Nghệ An với bại quân giữ thành

 

Năm này rồi cũng qua nhanh

Hết năm Ất Tị, nhớ rành tháng giêng

Nghệ An, Vương tiến đánh liền

Đến Thổ Chu huyện sử biên rõ rằng

 

Bấy giờ đông nghịt người dân

Đưa trâu, đưa rượu rước quân cùng ngài

Họ nói không ngờ ngày nay

Uy nghi nước cũ lúc này rõ ra

 

Thêm quan tri phủ Ngọc Ma

Chính là Trần Quí kéo qua giúp ngài

Vương liền xuống lệnh nói ngay

“Dân ta đã khổ bấy nay vô cùng

 

Bây giờ ta lệnh toàn quân

Không được quyền lấy của dân thứ gì

Lệnh này bắt buộc phải thi

Trừ ra của cải một khi của Tàu”

 

Xong rồi tướng sĩ cùng nhau

Chia quân đi diệt quân Tàu khắp nơi

   Thêm nhiều quân tướng bấy giờ

Xung quanh châu huyện khắp nơi về hàng

 

Vương ta xốc đánh Nghệ An

Trong thành quân giặc ruột gan rối bời

Cũng may cho chúng bấy giờ

Tướng Minh họ Lý tên thời là An

 

Tận ngoài biên đất Đông Quan

Đem quân vào cứu theo đàng bể đi

Trần Trí hay được tin thì

Mở cửa thành lệnh ì ì xông ra

 

Vương vờ chạy đến Đỗ Gia

Dùng binh phục đánh, chúng đà vỡ tan

Trần Trí chạy tít Đông Quan

Lý An khi đó chạy toan về thành

 

Vương cho quân đuổi thật nhanh

Băng băng tốc tiến vây thành Nghệ An

Tháng năm năm ấy vừa sang

Theo như Vương lệnh, nhớ quan tên là

 

Đinh Lễ, thống toán quân ta

Cùng nhau trực chỉ đất là Diễn Châu

Quân ta khởi sự đi  mau

Đến Diễn Châu, gặp tướng Tàu là tay

 

Trương Hùng cũng kéo về đây

Đem thuyền lương tổng vừa đầy ba trăm

Trong thành chúng cũng cho quân

Ào ra để tiếp Trương Hùng vào trong

 

Đinh Lễ phục binh tấn công

Chiếm cả lương thực chúng trong trận này

Trương Hùng thục mạng chạy ngay

Bị quân ta đuổi tận ngoài Tây Đô

 

Đinh Lễ cho quân tốc vô

Báo cho Vương biết phải cô Trương Hùng

Vương cho ngay nhị tướng quân

Là Lưu Nhân Chú hợp cùng với ông

 

Lê Sát quyết chí đồng lòng

Về Đông Quan phối giáp công Trương Hùng

Đông Quan bốn mặt bịt bùng

Quân ta vây chặt Trương Hùng như nêm

 

Vừa đến tháng bảy, nhớ liền

Quan Trần Nguyên Hãn cùng viên tướng là

Lê Nỗ theo lệnh Vương ta

Đánh ra Thuận Hóa, tiến ra Tân Bình

 

Đến Bố Chính gặp tướng Minh

Tên Năng xưng họ đình huỳnh là Nhâm

Hai bên giáp chiến ầm ầm

Phục binh ta đánh tướng Nhâm chạy dài

 

Xong, ta lại được tin hay

Là từ ngoài bể, lúc này Lê Ngân

Đem thêm bảy mấy thuyền quân

Rẽ ào ạt sóng rần rần tới đây

 

Trần Nguyên Hãn lệnh chia hai

Cánh thủy, cánh bộ đánh ngay Tân Bình

Hạ Tân Bình ông dốc binh

Băng qua Thuận Hóa, giặc kinh hãi hùng

 

Trần Nguyên Hãn mộ thêm quân

Tinh binh mấy vạn hậu hùng ra oai

Tiến ra bắc rợp cờ bay

Thế quân ta cứ mỗi ngày mỗi tăng

 

Vương ta lại được ba quân

Tôn “ Đại Thiên Hành Hóa” nhân lúc này

Đại Thiên Hành Hóa thưa ngay

Nghĩa là mọi việc làm thay cho trời

 

Lại thêm hào kiệt khắp nơi

Cùng theo Vương lệnh, đồng thời về đây

Đến Bính Ngọ, việc thế này

Vương cho quân đánh ra ngoài Đông Đô

 

Ba quân hết sức nức nô

Chia ra ba cánh ạt ồ đánh ra

Cánh đầu có nhiệm vụ là

Chặn quân Vân Nam, nếu mà chúng sang

 

Cánh hai, quyết phải chặn đàng

Địch từ Lưỡng Quảng, nếu sang nước nhà

Cánh ba thì đánh thẳng ra

Ngoài Đông Quan đất, quân ta lên đường!

 

Sử ghi quân tướng của Vương

Tôn dân, trọng luật kỉ cương giữ gìn

Nên dân yêu mến trọn tin

Khắp nơi nô nức, hết mình phò Vương

 

Lại nghe tin ở chiến trường

Cánh quân thứ nhứt một phương tung hoành

Gặp thù, ta hạ chóng nhanh

Ở bên Tam Đái và thành Quốc Oai

 

Xong rồi cũng cánh quân này

Cùng tướng Lý Triện băng ngoài Đông Quan

Bên Minh, chúng cũng hai đàng

Cánh theo Trần Trí, kéo sang Ninh Kiều

 

Cánh còn lại, chúng cho điều

Sang Ứng Thiên để làm liều chống ta

Bên ta Lý Triện đánh qua

Trần Trí chạy đến sông là Ninh Giang

 

Chợt có tin, giặc đưa sang

Hơn vạn quân, từ Vân Nam tiến vào

Lý Triện liền lệnh như sau

Chia quân ra quyết đối đầu chúng ngay

 

Cánh một, có nhiệm vụ này

Chặn quân Tàu lại cánh ngoài Vân Nam

Vị tướng được lệnh dẫn đàng

Là Phạm Văn Xảo hiên hang dẫn đầu

 

Ngàn quân phấn khích theo sau

Quyết tâm cắt đứt lũ Tàu viện binh

Còn Lý Triện thì tự mình

Hội tướng Đỗ Bí kiểm binh mã liền

 

Nhằm Trần Trí, đánh trước tiên

Trần Trí bỏ cả trận tiền chạy đi

Lý Triện đuổi đánh tức thì

Tới làng Nhân Mục, sử ghi rõ rằng

 

Địch toi hơn cả ngàn quân

Bắt Vi Lạng tướng, giống gần trở tay

Đoạn rồi, Lý Triện về ngay

Cùng Văn Xảo đợi quân ngoài Vân Nam

 

Quân Tàu, bọn chúng vừa sang

Đến cầu Đa Lộc, gặp toàn quân ta

Ngợp trời ba mặt xông ra

Địch kinh, chạy đến thành là Tam Giang

 

Quân ta băng bám hàng hàng

Vây thành tứ phía, dọc ngang đằng đằng!

 Về Trần Trí, sử ghi rằng

Do thua liên tiếp mấy lần trước đây

 

Lại thêm thất trận lần này

Hắn liền viết một thư ngay, rồi đà

Gửi cho Phương Chính, nói là

Đông Quan thế yếu, mong ra giúp dùm

 

Được thư, Phương Chính chia quân

Giao cho Thái Phúc lo phần Nghệ An

Hắn thì trực chỉ Đông Quan

Lén lén, lút lút theo đàng bể đi

 

Vương ta bắt được tin thì

Họp quân, xong lại cấp kì chia ra

Năm tướng ở lại đó là

Lê: Bôi, Ngân, Thận với là Văn Linh

 

Nghệ An, cho họ điều binh

Còn Vương khi đó, tự mình kéo quân

Đuổi theo Phương Chính tốc thần

Hai cánh thủy bộ như thần băng đi

 

Đến Thanh Hóa, sử còn ghi

Vương cho quân đánh thành trì Tây Đô

Địch quân hoảng hốt lui vô

Hè nhau cố thủ trong Tây Đô thành

 

Thành này liệu khó hạ nhanh

Nên Vương quyết định về thành Lỗi Giang

Từ khi Vương đánh Nghệ An

Đánh đâu thắng đấy tiếng vang lẫy lừng

 

Địch nghe cuống cả tay chân

Thế là bọn chúng cho quân về Tàu

Báo Minh triều biết thật mau

Vua Minh nghe được máu trào sục sôi

 

Nhưng vì biết chuyện không rồi

Vua Minh bắt buộc phải đòi bá quan

Đại triều, cấp tốc luận bàn

Sau cùng họ cử hai quan tướng là

 

Mã Anh tham tướng với là

 Rằng Chinh di tướng tên là Vương Thông

Trước triều chúng hứa một lòng

Dẹp yên Lê lợi, lập công với triều

 

Vua Minh lập tức lại điều

Năm mươi ngàn lính trước triều nghênh quân

Trống chiêng, cờ xí rần rần

Theo hai tướng nọ, thêm lần xuất chinh

 

Thế là năm chục ngàn binh

Hàng hàng lớp lớp, quyết bình An Nam

Không lâu chúng tới Đông Quan

Hội quân được thảy trăm ngàn giương oai

 

Đồn trại của chúng lúc này

Sử ghi mấy chục dặm dài liền nhau

Chúng chia ba cánh như sau

Tại đất Cổ Sở tướng Tàu Vương Thông

 

Cánh hai thì nhớ nằm lòng

Tại Thanh Oai, bố quân xong Mã Kỳ

Cánh ba, sử cũng lược ghi

Đất Sa Thôi, Phương Chính thì về đây

 

Còn Vương ta, phía bên này

Biết rằng đại chiến sắp ngày nổ ra

Ba quân nô nức xông pha

Dẫu rằng ta ít, dẫu là địch đông

 

Dưới trên một dạ chung lòng

Chỉ chờ quân lệnh thẳng xông chiến trường

Không lâu, theo lệnh của Vương

Lý Triện, Đỗ Bí lên đường ra quân

 

Từ Ninh Kiều, họ âm thầm

Tiến về Cổ Lãm phục quân sẵn sàng

Xong cho quân đánh nhử sang

Vừa đánh vừa rút, trêu gan Mã Kỳ

 

Mã Kỳ ngay lập tức thì

Dốc toàn quân lực ì ì đánh qua

Đến cầu tên gọi Tam La

Quân ta ba mặt xông ra kinh hồn

 

Quân Minh bị chém dập dồn

Hơn ngàn tên địch xác hồn lìa hai

Mã Kỳ bỏ trận chạy dài

Lý Triện bám sát sau ngay đằng đằng

 

Tới làng Nhân Mục, nhớ rằng

Địch quân bị bắt hơn năm trăm người

Lý Triện được thế chín mười

Dốc quân đánh tiếp sấm trời ầm vang

 

Lần này nhằm Chính đánh sang

Phương Chính quá sợ kinh hoàng chạy đi

Phương Chính về gặp Mã Kỳ

Rồi về Cổ Sở bởi vì tại đây

 

Vương Thông- quân tướng còn đầy!

Cả ba bọn chúng tốc ngay luận bàn

Vương Thông bảo chắc, An Nam

Trước sau cũng sẽ đánh sang, thế là

 

Chúng cho bố trận, chờ ta

Không lâu Lý Triện tiến qua đất này

Vương Thông theo kế y bày

Thế là Lý Triện theo ngay bám liền

 

Không may khi lọt trận tiền

Quân Minh bọn chúng cũng liền phản công

Dưới chân gai nhọn, sắt chông

Voi ta giẫm phải chúng lồng lộn lên

 

Lại thù ba mặt bốn bên

Gươm đao sáng loáng, cung tên rào rào

Lùi binh Lý Triện rút mau

Ba quân tức tốc tương nhau chạy dài

 

Về tới Cao Bộ nhớ ngay

Lý Triện cho lính sang ngay Thanh Đàm

Báo rằng trong lúc nguy nan

Tình hình cần viện binh  sang tức thời

 

Đinh Lễ, Nguyễn Xí bấy giờ

Đem voi cùng với quân thời cứu nguy

Quân ta viện đến tức thì

Đánh trận quan trọng nhứt nhì là đây

 

Tên gọi của trận đánh này

Đừng quên Tụy Động đúng ngay tháng mười

Vào năm Bính Ngọ bấy giờ (1426)

Diễn biến mọi việc ta thời xem qua

 


Trước xin điểm lược bên ta

Nguyễn Xí, Đinh Lễ lúc mà được tin

Liền đem theo mấy ngàn binh

Tiến về Cao Bộ, chia binh thế này

 

Tại Chúc Động, một phần hai

Nửa sang Tụy Động cùng bày kế xong

Chỉ chờ địch đến – sẽ công!

Vô tình - lại có chuyện không ngờ là

 

Mấy tên lính gác bên ta

Bắt đâu tên địch lúc mà dọ tin

Tra ra biết được tình hình

 Vương Thông đang  đóng binh bên Ninh Kiều

 

Tướng này cũng đã cho điều

Đạo quân khá lớn, với yêu cầu là

Lẻn đi tập hậu quân ta

Khi Thông phát lệnh xong là giáp công

 

Quân ta biết kế ấy xong

Nửa đêm hôm ấy nhớ lòng như sau

Đinh Lễ phát hiệu lừa Tàu

Thế là bọn chúng ào ào giáp công

 

Không ngờ trận địa bỏ không!

Lại đêm hôm ấy đổ ròng mưa tuôn

Cho nên lầy lội nát đường

Quân Minh vừa thấy bất thường xảy ra

 

Quả nhiên khi đó quân ta

Tự đâu bốn mặt- hằng hà giáp công

Quân Minh giày xéo lộn lồng

Một phần chúng bị rớt sông bị dìm

 

Năm mươi ngàn giặc một đêm

Bị ta diệt tại trận tiền, gớm thay!

Thượng thư Trần Hiệp tướng này

Rớt đầu! Lý Lượng cũng bay cả đầu

 

Chục ngàn quân lính theo sau

Đầu hàng lập tức cúi đầu trước ta

Đồ đạc, khí giới kể là

Chất cao như núi, quân ta thu về

 

Nam trời một trận gớm ghê

Tháng mười Bính Ngọ bước về sao quên...

 

võ thanh khâm

 

(còn tiếp)

 

 
 

 

 

 

 


 

 

 

 

TRƯỜNG SA HOÀNG SA

Email In PDF.

 TRƯỜNG SA  HOÀNG SA

 

 

 Trường Sa cùng với Hoàng Sa

 Hàng hàng thế kỷ đã là Việt Nam

  Nhưng thằng lòng sói dạ lang

 Cướp bao biển đảo phá ngang sơn hà

 

  Nhớ!  Hồn sông núi nước nhà

 Có Trường Sa với Hoàng Sa đời đời

 Toàn dân tộc Việt. Một lời

  Nam Trời phải trả Nam Trời. Thề chung!

 

Thề chung! Thề chung! Thề chung!

                                                                Việt Nam

 

 

HỒN QUÊ

Email In PDF.

HỒN QUÊ

 

Vẫn đâu đó

vẫn hồn quê

Dáng cô thôn nữ đi về nón nghiêng

Đường quê

xanh cỏ

lá mềm

Giọt sương ngọn cỏ

bao đêm lắng bồi

 

Sông quê

lờ lửng thuyền trôi

Bao đời con nước xa xôi lớn ròng

 Cầu tre vắt vẻo ngang sông

Lá đa lác đác theo dòng thời gian

 

Quanh co đường đến đình làng

Ngát hương lúa mới bay ngang sớm chiều

Tre xanh xanh

gió xiêu xiêu

Dưới trời biêng biếc

những chiều hè sang

 

Dừa nghiêng nghiêng

tóc mơ màng

Phi lao lẳng lặng

mênh mang cánh cò

Cô thôn lữ khách đợi đò

Thoảng trong làn gió ai hò lâng lâng

 

Lều tranh đêm khách nghỉ chân

Vẳng đâu tiếng cuốc

gần gần

xa xa

Xế mành trăng

bóng tà tà

Mờ mờ sương ảo

xa xa mây trời

 

Thu sang vàng vọt lá rơi

Cội nguồn nghe tiếng

vọng đời hư không

Nhà thờ chuông gióng coong coong

Con chiên cúi nguyện

tiên bồng thế gian

 

Tiết trời lành lạnh đông sang

Xanh um sắc lá

hàng hàng cây yên

Xuân về

én liệng chao nghiêng

Khí trời rạo rực

khắp miền đầy hoa

 

võ thanh khâm

 

 

 

 

NẾU VÀ LÀM

Email In PDF.

NẾU VÀ LÀM

 

1.Nếu con có óc Nhận Thức đúng và nuôi Lý Tưởng Tuyệt Vời

Lập một Chương Trình Sống theo mệnh lệnh Lương Tâm

Đối với ai cũng Cống Hiến vô điều kiện và Tha Thứ

Nhận lãnh xong thì Biết ơn và lo Đền Đáp lại

 

2.Nếu con thích Thinh Lặng mà chỉ nói Điều cần nói

Cho Người cần nghe vào Lúc cần phải nói

Rồi cả đời quyết tâm làm việc liên lỉ âm thầm

Với đầu óc Khoa học và Phương pháp khoa học

 

3. Nếu Nội Tâm và Ngoại Diện con luôn Hòa Nhã Bình An

Luôn Vui Tươi, Mềm Mỏng và Phá Chấp

Luôn muốn Điều Lành cho bất cứ ai

Không bao giờ Lý Sự và Sanh Sự rối ren

 

4. Nếu con là Người mà ai tiếp xúc

Không bao giờ gặp Hiểm Nguy, Sai Lầm và Ngờ vực

Trái lại, họ gặp Chân Thiện Mỹ và An Vui

Luôn sòng phẳng tiền bạc và không bao giờ thất hứa

 

5 Nếu con yêu và chọn nghề mà luôn nghiêm cẩn

Bởi vì Bằng Cấp, Địa Vị, Danh Tiếng, Của Tiền...

Dù to lớn đến đâu. Tất cả đối với con đều Vô Nghĩa

Nếu Trái Tim con là Hồ Nước Mắt không khô

 

6. Nếu con biết chuyển Yêu Thương thành Thánh Ái

Hiến cho đời trọn vẹn Xác Hồn con

Bằng Từ Thiện, Khoa Học, Nghệ Thuật và Giáo Dục Đào Tạo

Sống giản dị, Hy Sinh phục vụ Tuổi Trẻ và Người Sầu Khổ

 

7. Nếu là Chuyên Viên, con học thêm Khoa Đắc Lực

Học Vấn là cần, Học Làm Người mới đủ

Giao tế Đắc Nhân Tâm còn phải tránh Thất Nhân Tâm

Hễ Thông Minh thì hay nóng giận, nên cần Tự Chủ

 

8. Nếu con biết Nhẫn Nhục, Cương Nhu và Nhân Hậu

Tự Thông Đạt bằng hào quang Nhân Cách sáng ngời

Đem ưu ái bao trùm muôn vụng dại

Thế nhân nào cũng có thể là Thầy con

 

9. Nếu là Nhà Trí Thức hãy có thêm Tâm Hồn Văn Hóa

Có giờ rảnh, hãy chỉ đọc những sách rất hay

Đọc, Nghe, Thấy cái gì cũng Phản Biện, Phê Phán phải trái

Xa lánh Thần Ngu Si, Hèn Nhát và Bạn Xấu

 

10. Nếu con biết dùng khiếu thẩm mỹ

Làm đẹp đời con và kẻ chung quanh con

Bằng các bộ môn nghệ thuật

Cho cuộc sống đan dệt nét văn minh

 

11. Nếu con nhẫn nại và làm từng việc nhỏ

Mặt ngoài ra vẻ hèn hạ mà bằng nghị lực

Con làm kỹ lưỡng, tươm tất để tin rằng

Ai Trung Tín trong việc nhỏ sẽ làm nên Đại Sự

 

12. Nếu con bị Ác Tâm xuyên tạc lời nói, hành vi

Mà con không hận thù trả đũa rồi để Thần Công Lý và Thời Gian an bày

Rủi liên miên Thất Bại thì Hết keo này ta bày keo khác

Nuốt Sầu Buồn nuôi dưỡng Chí Hiên Ngang

 

13. Nếu con lo luyện Con Người Toàn Diện

Từ hướng Kỷ, Hướng Xả, Hướng Vật đến Hướng Siêu

Đem Quỹ Thời Gian phục vụ Quỹ Vĩnh Hằng

Bởi sinh ra Tay Trắng rồi sẽ chết Trắng Tay

 

14. Nếu con biết đời người như ngựa qua cửa sổ

Ôi ! Phù Vân trên hết mọi Phù Vân

Đám tang nào dù vĩ mô và đầm đìa nước mắt

Rồi thiên hạ cũng quên lãng đi thôi

 

15. Nếu con biết cái còn lại Thiên Thu Bất Diệt

Là ban bố Yêu Thương Tha Thứ và Triền Miên Phục Vụ

Bằng cuộc đời cười vui nơi Sũng Lệ này

Rồi ra đi cũng Bình An, Thanh Thoát và Hy Vọng

 

16. Con ơi! Nếu con luôn cố gắng làm như vậy

Dù thấy mình chẳng làm được bao nhiêu

Nhưng hỡi con! Đối diện với Ngai Vàng, Vua Chúa, Binh Lực, Của Tiền

Danh Vọng, Nhan Sắc, Học Vị, Vinh Quang, Quyền Bính…

Kể cả đối diện với Thần Chết và Thần Linh trên hết mọi Thần Linh

Con hãy tin rằng Con có Giá Trị Của Đời Con

Và như vậy, Con là một Con Người đúng Lí Lịch Con Người.

                                                 GS HOÀNG XUÂN VIỆT

                                                                       

                                                                      

 
Trang 1 của 3
BẠN ĐANG XEM TRANG CHỦ BÀI VIẾT KHÁC