Hai Bà Trưng
Hận mất nước, thù mất chồng.
Quê nhà, Trưng Trắc, quyết lòng khởi binh.
Hội thêm Trưng Nhị em mình.
Chiêu binh mãi mã, nghĩa binh tựu tề.
Hạ Luy Lâu một lời thề.
Giết ngay Tô Định, bốn bề hô vang.
Luy Lâu trực chỉ tiến sang !
Cưỡi voi xung trận bà càng oai phong.
Diệt thù nam, bắc, tây, đông.
Trời long đất lở, tiếng công ầm ầm.
Bên kia Tô Định lầm bầm.
Đứng lên ngồi xuống địa tâm rối bời
Biết rằng nguy cấp đến nơi.
Thế là ấn tín, hắn thời quẳng ngay.
Rồi bôi lọ, vẽ mặt mày.
Hè tùy tùng, chạy hết ngày tới đêm.
Đến Tàu, thật chẳng nói thêm.
Tô Định mất vía, gan tim như rời !
Ở bên đây, phía nam trời.
Luy Lâu phủ trị tơi bời, nát tan.
Quân ta dũng mãnh hiên ngang.
Truy quét quân Hán tận sang biên thùy.
Thu sáu mươi lăm thành trì.
Gần xa các quận ì ì theo chân.
Nhật Nam, Giao Chỉ, Cửu Chân.
Hầu như cả nước, người dân theo bà.
Sau về Mê Linh quê nhà.
Đô kì đóng lại, hai bà xưng vương.
Lấy hiệu là Trưng Nữ Vương.
Nhị Trưng coi trị đường đường trời Nam
Nhà Hán quyết chí không cam
Họ không để vuột phương nam, thế là.