Lý Thái Tông
Ngài mất Lý Phật Mã thay.
Tuy nhiên mọi việc lúc này không yên.
Ngay khi Thái Tổ qui tiên.
Thì các hoàng tử loạn liền tranh ngôi.
Không riêng Võ Đức Vương thôi.
Dực Thánh Vương cũng loạn, rồi thêm tay.
Đông Chinh Vương đem quân ngay.
Vây Thăng Long, quyết tranh ngai, ầm trời !
Quan Lý Nhân Nghĩa, bấy giờ.
Đem quân ra đánh quyết thời được thua.
Khi đối trận tranh ngôi vua.
Vũ tướng Lê Phụng Hiểu, vừa rút gươm.
Ông chỉ mặt Võ Đức Vương.
Mấy câu quát tại đương trường như sau :
‘‘Các ngươi dòm ngó ngôi cao.
Tự quân khi dễ, trái đào cha con.
Đã quên tiên đế ơn non.
Vậy Phụng Hiểu, xin dâng nhát gươm này !’’
Ông chém Võ Đức Vương ngay.
Quân sĩ khiếp sợ, chạy dài một khi.
Hai vương kia cũng trốn đi.
Lý Phật Mã kế, trị vì từ đây.
Tức Lý Thái Tông vua này !
Coi như việc loạn đến đây yên bề.
Hai vương kia sau cũng về.
Thuận chịu tội, tuân nếp nề dưới trên.
Thái Tông gác hết sang bên.
Nghĩ tình cốt nhục rồi bèn bỏ qua.
Ngài phục chức họ như là.
Trước đây Lý Thái Tổ đà sắc phong.
Rồi từ đó Lý Thái Tông.
Lập lệ thề ước, ngừa lòng phản, sinh.
Hàng năm các quan triều đình.
Đến đền Đồng Cổ, cùng mình thề chung.
Làm con phải hiếu, tôi trung.
Nếu ai bất hiếu, bất trung tất là.
Quỷ thần làm tội không tha.
Quan ai không đến thề đà chịu ngay.
Năm mươi trượng đánh thẳng tay ».
Ngoài các việc ấy, lúc này Thái Tông.
Thân chinh đánh bắc, dẹp đông.
Do mạn thượng du sinh lòng bất trung.
Chiêm Thành, Ai Lao nói chung.
Họ thường rất quấy, giặc Nùng loạn thêm.