BÓNG QUÊ XƯA
Nắng chiều buông nhẹ ngang đầu
Mục đồng lững thững dẫn trâu bước về
Khói rơm trắng giữa đồng quê
Tàu mo cau rụng
đem về kéo chơi
Ngày thơ
theo gió mây trời
Bốn mùa thong thả
rong chơi bốn mùa
Tháng năm theo ngọn gió lùa
Thời gian lẳng lặng mà xua tuổi hồn
Nhớ đường xa tít cô thôn
Lặng trong sương khói
hóa hồn nước non
Đáy hồ
trăng
bóng khuyết tròn
Lăn tăn ánh bạc
khi cơn gió về
Bình minh ngày mới thôn quê
Gió đưa thoang thoảng
tứ bề thảo thơm
Những mùa hoa khế bông đơm
Bầy ong cánh bướm sớm hôm lượn lờ
Đường đê xanh cỏ đôi bờ
Dáng ai thon thả mộng mơ đi về
Bốn mùa gọi mãi tiếng quê
Trăng xưa hạc cũ đã về hư không
võ thanh khâm