TỰ CHỦ
Tự chủ tư tưởng đời ta
Vui buồn, yêu ghét tỏ ra làm gì?
Hồ hởi quá mức mà chi?
Vênh tai, vểnh mép có gì là hay?
Đa ngôn, tối kị điều này
Tự ti mặc cảm dẹp ngay tức thì
Thích tâm sự, để mà chi?
Đùng đùng nổi nóng, chẳng gì mà hay!
Kỳ thị, phải bỏ điều này
Hơn thua, ghen tị có ai được gì?
Dông dài, còn phải nói chi
Ú a ú ớ có gì đáng khen ?
Giữa lầy thì nhớ có sen
Thanh cao, hướng thiện, thói quen giúp mình!
Nhưng chuyện phải nói. Làm thinh!
Là kém bản lĩnh, linh tinh xề xòa
Chuyện của mình lại không lo
Giỏi chuyện hàng xóm, để cho người cười
Làm một mà dám nói mười
Lẽ nào thiên hạ không cười không chê?
Xảo gian, nói đến là mê
Người mà như vậy, khó bề kết thân
Nói năng hống hách, bất cần
Không dám nhìn thẳng, mấy phần đáng tin?
Cuộc đời chỉ biết có mình
Đúng là con nít, sự sinh dài dài!
Thực dụng quá, nói biết ngay
Khó mà quảng đại, tối ngày áo cơm
Ngày tính lợi, đêm tính hơn
Xét ra thì cũng thằng Bờm thích xôi
Không cương trực, thiếu rạch ròi
Hỏi lương tri có thiệt thòi hay không?
võ thanh khâm