TRƯỚC GƯƠNG SOI LẠI
Kể không biết bao nhiêu chiến sĩ
Vì non sông không nghĩ bản thân
Họ vì ai trong cuộc chiến thánh thần
Vì dân tộc hay bản thân. Xin hỏi?
Thời máu lửa dẫu không tươi rói
Ba mấy năm, ai nói quá lâu?
Thế mà nay, nhìn lại thấy bạc đầu
Giờ tự hỏi, bạn tôi đâu? Lặng lẽ!
Các anh mất khi tuổi đời quá trẻ
Vì nghĩa nhân, vì đất mẹ mà thôi
Vì tự do, vì quyền lợi giống nòi
Vì chính nghĩa… anh , tôi nên tự nhắc!
Đến hôm nay, ta vẫn còn sống thật
Giữa cuộc đời tất bật đua chen
Ai vì ai, khi tối lửa tắt đèn?
Ai cao thượng, chẳng bon chen tranh đoạt?
Sao nhan nhãn, mấy loài sâu mọt
Lấy quyền uy, tước đoạt của công
Hạch hẹ người, tỏ chú, vẻ ông
Phụ nghĩa tình, kẻ trông người đợi!
Thôi, đông tận, xuân rồi cũng tới
Bởi dân yêu chính nghĩa ngàn đời
Nhờ thời gian, đục gạn trong khơi
Đạo đức sống muôn đời bất diệt
Dạy con cháu thanh cao, liêm khiết
Biết công tư phân biệt rõ ràng
Biết vĩnh hằng theo vô tận thời gian
Là hy sinh và sẵn sàng phục vụ
Biết tránh thói làm cha, làm chú
Biết hướng lòng cao cả đến thiên thu
Biết yêu thương tránh việc hận thù
Biết sẽ chết cho dù ta đang sống.
võ thanh khâm