Khúc Thừa Dụ

In

 

Khúc Thừa Dụ

 

Nước ta được thế đổi dời.

Quyết tâm tự chủ cõi trời nam phương

Khúc Thừa Dụ lại dọn đường.

Ông là hào phú luôn thương yêu người.

 

                                               Tính khoan hòa, tiếng khắp nơi.

Hồng Châu nguyên quán, nay thời Hải Dương.

Nhớ năm Đinh Mão (907,) quan Đường.

Là Độc Cô Tổn hết phương tham tàn.

 

Quyền tiết độ sứ An Nam.

Nhưng bất lực bị bãi quan rút về.

Nhân dân ta lại nhất tề.

Cùng Khúc Thừa Dụ tiến về Thành La.

 

Thêm lần khởi nghĩa nổ ra.

Bọn quan cai trị đều ra đầu hàng.

Nước ta trước ngưỡng sang trang.

Khúc Thừa Dụ đoạt giang sang, nắm quyền.

 

Lúc này nhà Đường suy thêm.

Vua Đường biết chuyện thuận liền cho ông.

Chức Tiết Độ Sứ, lại phong:

Đồng Bình Chương Sự, những mong cố quyền !

 

Nhưng năm sau, Đường sụp liền.

Nhà Hậu Lương lại nắm quyền Bắc Phương.

Lương phong chức Nam Bình Vương.

Cho Lưu Ẩn, giao quản luôn hai vùng :

 

Quảng Châu, Tĩnh Hải gộp chung.

Nhưng Khúc Thừa Dụ không tùng nhà Lương.

Nước ta, ông quyết  giữ luôn.

Không cho Lưu Ẩn bén đường bước qua.

 

Cũng  năm Đinh Mão ( 907) vừa qua.

Khúc Thừa Dụ mất, Khúc Hạo đà thay.

Khúc Hạo khi đó một tay

Lập thêm châu, phủ… Sửa xây khắp vùng.

 

Rồi cho con qua Phiên Ngung.

Tiếng là kết nghĩa, nhưng lùng thực hư.

Bên phiên Ngung, lúc bấy chừ.

Lưu Ẩn giữ, năm thứ tư qua đời.

 

Lưu Cung lên, thế đổi dời.

Người này cát cứ đất trời Quảng Châu.

Xưng vương sau đó ít lâu.

Lập nước Đại Việt lúc đầu. Sau thay :

 

Là Nam Hán, nhớ chổ này !

Giờ quay trở lại bên đây nước nhà.

Tới năm Đinh Sửu (917) bước qua.

Khúc Hạo mất, truyền con đà lên thay.